Skip to content
Top Banner

Thập giá Giotto ở Nhà thờ Santa Maria Novella – tác phẩm đã làm thay đổi lịch sử nghệ thuật Kitô giáo

VĂN PHÒNG HỌC VIỆN 01
2025-10-30 09:38 UTC+7 192
giotto-crocifisso-santa-maria-novella-chiesa-1-1761791898.jpg

Lần đầu tiên, nhân loại được chiêm ngắm hình ảnh Chúa Kitô trên thập giá như một con người thật sự.

Trong phần lớn thời Trung Cổ, hội họa tôn giáo tại Ý chịu ảnh hưởng sâu đậm của nghệ thuật Byzantine. Các nhân vật thánh được vẽ chính diện, trên nền phẳng, thường mang quầng sáng vàng và mang nét cứng cỏi, phi thực.

Thực ra, tính hiện thực không phải là điều mà các họa sĩ Byzantine hướng tới. Mục đích của họ là tạo nên những biểu tượng (icon) – những hình ảnh có tính thiêng, được xem như “cánh cửa” dẫn người chiêm ngắm đến với Thiên Chúa. Vì thế, suốt nhiều thế kỷ, việc khắc họa Chúa Kitô, Đức Trinh Nữ Maria và các Thánh chỉ dừng lại ở mức tượng trưng, phi nhân bản, không mang yếu tố đời thực.

Tất cả thay đổi khi Giotto di Bondone (1267–1337), họa sĩ người Firenze, xuất hiện.

Cuộc cách mạng của Giotto

Lần đầu tiên trong lịch sử, Giotto đã trình bày những đề tài tôn giáo với những con người thật trong không gian thật, mang sức sống và cảm xúc của con người. Đó là một cuộc cách mạng trong thế giới nghệ thuật thị giác.

Trong số các kiệt tác đột phá của ông, “Đức Kitô chịu đóng đinh” được sáng tác cho nhà thờ Santa Maria Novella (khoảng năm 1234) được xem là tác phẩm có tính cách mạng nhất.

Qua bức họa thánh giá này, treo trước bàn thờ chính, người tín hữu lần đầu tiên thấy Chúa Giêsu như một con người thật đang chịu đau khổ trên thập giá – không còn là biểu tượng xa vời nữa. Hình ảnh Chúa Giêsu của Giotto mang tính hiện thực và bi cảm chưa từng có, đánh động sâu xa con tim người chiêm ngắm.

Nguồn cảm hứng từ linh đạo Phanxicô và Đa Minh

Theo nhà sử học nghệ thuật Cristian Camanzi trong blog Artesplorando, Giotto vừa hoàn tất loạt bích họa cho Dòng Phanxicô ở Assisi trước khi sáng tác bức Thánh giá này. Cả hai dòng mới được thành lập thời đó – Phanxicô và Đa Minh – đều đặt trọng tâm vào chân tính nhân loại trọn vẹn của Đức Kitô.

Tư tưởng ấy đã thấm sâu vào tâm hồn Giotto, khiến ông tái hiện tình người và nỗi đau thật sự của Chúa Giêsu, điều mà trước đó chưa từng có trong nghệ thuật Kitô giáo.

Chúa Kitô thật sự đã chết trên Thánh giá

Trong tác phẩm này, thân thể Chúa Kitô được Giotto diễn tả với độ nổi khối và sức nặng chân thực, khiến người xem gần như cảm nhận được sức nặng của thân xác Người đang đổ xuống.

Đầu, tay và chân Chúa chịu sức kéo của trọng lực; thân mình cong tự nhiên chứ không còn là dáng uốn gượng gạo theo kiểu tượng trưng như của Cimabue hay các họa sĩ Tuscan trước đó.
Dòng máu tuôn từ cạnh sườn làm tăng tính bi thương, còn những tảng đá dưới chân thập giá gợi về Đồi Canvê – nơi Chúa chịu chết thật.

Giotto không còn vẽ một “hình mẫu lý tưởng,” mà trình bày một biến cố cứu độ có thật, với nỗi đau thật, trong một nơi chốn thật.

Vì sự chuyển hướng triệt để này, các sử gia mỹ thuật xem tác phẩm Thánh giá Santa Maria Novella là khởi điểm chính thức của hội họa châu Âu hiện đại.

Ảnh hưởng lâu dài

Đổi mới của Giotto – được gọi là “mẫu nguyên của Đức Kitô chịu khổ đau” (archetype of suffering Christ) – nhanh chóng lan rộng khắp miền Trung nước Ý, trở thành chuẩn mực thể hiện cuộc khổ nạn trong nửa sau thế kỷ XIV.

Giotto, nay được mệnh danh là “người cha của hội họa hiện đại châu Âu,” đã tạo ảnh hưởng sâu xa đến mức Dante Alighieri, người cùng thời, đã nhắc đến ông trong Thần khúc, coi Giotto là người vượt qua Cimabue cả về tài năng lẫn danh tiếng.

Chính tính hiện thực và chiều sâu nhân bản trong các tác phẩm của Giotto đã mở đường cho phong trào nhân văn và hội họa Phục Hưng sau này.

Như Camanzi nhận xét:

“Chỉ với Giotto, Đức Kitô mới thật sự đã chết trên thập giá.”

https://www.aleteia.org/2025/10/29/giottos-santa-maria-novella-crucifix-changed-art-history/

Chia sẻ

Chưa có Đánh giá/Bình luận nào được đăng.

Hãy trở thành người đầu tiên đóng góp nội dung cho Bài viết này.